New Zealand là một quốc gia đảo, với hai hòn đảo chính là Đảo Bắc và Đảo Nam. Thủ đô của New Zealand là Wellington, ở gần mũi phía Nam của Đảo Bắc. Auckland là thành phố lớn nhất của New Zealand. Với bài viết này, Blue Ocean Tours mong muốn đem thêm thông tin cho bạn đọc về các vùng đất thuộc New Zealand.
Blue Ocean Tours – New Zealand là một quốc gia đảo, với hai hòn đảo chính là Đảo Bắc và Đảo Nam. Thủ đô của New Zealand là Wellington, ở gần mũi phía Nam của Đảo Bắc. Auckland là thành phố lớn nhất của New Zealand. Với bài viết này, Blue Ocean Tours mong muốn đem thêm thông tin cho bạn đọc về các vùng đất thuộc New Zealand.
PHẦN I: ĐẢO BẮC
Auckland
Trên 600 năm về trước, một số lớn bộ tộc người Maori đã định cư trên dải đất hẹp này. Thành phố này được đặt tên lần đầu tiên khi thuyền trưởng William Hobson thấy cần phải dời thủ đô từ thị trấn nhỏ phía Bắc là Russel đến Auckland vào năm 1840. Với ảnh hưởng mạnh của Công ty New Zealand, Auckland buộc phải bỏ ngôi vị thủ đô của mình để nhường cho Wellington vào năm 1865.
Ở đây có 60 ngọn núi lửa mà nếu leo lên đến đỉnh người ta bao quát được quang cảnh thành phố. Ngày trước, những ngọn núi lửa này là các thành trì của người Maori. Ngày nay Auckland đã sử dụng những ngọn núi này làm công viên thiên nhiên và làm nơi chạy bộ để rèn luyện thân thể.
Toàn cảnh Auckland được nhìn rõ nhất từ đỉnh núi Eden. Ở độ cao 196 mét, miệng núi lửa vẫn còn nguyên sơ, được làm nơi chăn thả cừu với những sườn núi đầy cỏ. Xa hơn về hướng Nam có một ngọn núi lửa với tên gọi Đồi Một Cây. Trên ngọn núi này, ở độ cao 183 mét co một đài kỷ niệm đã được xây dựng. Đồi Một Cây rất đẹp nếu tham quan vào ban đêm. Những ngọn núi lửa khác có thể trèo lên được ở đây có núi Albert và núi Wellington ở phía Nam, núi Hobson và núi St John ở huyện Remuera và núi Victoria ở Devonport.
Bán đảo Coromandel
Lởm chởm, hoang sơ và dày đặc rừng cây, bán đảo Coromandel là một ngón tay xương xẩu chìa ra khỏi vùng đô thị của Auckland, trên bờ vịnh Haurakia. Dân cư ở vùng bán đảo này thưa thớt, trải ra trên những bờ biển gồ ghề. Ở bờ biển phía Đông có một số bãi tắm tuyệt hảo.
Mặc dù vùng bán đảo này vẫn giữ được nét thiên nhiên của nó, và ngày nay được bảo vệ như một công viên rừng, vào thế kỉ 19 vẫn không thoát khỏi bàn tay của những người săn lùng vàng, nhựa thông Caori và gỗ. Nạn chặt phá rừng ở đây chỉ chấm dứt sau khi người ta đã tàn phá một phần những khu rừng thông Caori bạt ngàn tại đây. Vùng bán đảo này ngày nay vẫn còn một trữ lượng lớn về vàng, bạc, kẽm và chì, và người dân địa phương ở đây lo ngại rằng những lợi nhuận thương mại sẽ một lần nữa đe doạ hệ sinh thái đang được phục hồi.
Mũi Đông
Vùng đất rộng lớn và thưa thớt của bán đảo Mũi Đông được cách ly khỏi phần còn lại bởi dãy núi lởm chởm Raukumara. Ở đây không những chỉ có truyền thống và văn hoá phong phú của người Maori, mà người Âu cũng có lịch sử của riêng họ: thuyền trưởng James Cook lần đầu tiên đã đặt chân lên đất New Zealand tại đây vào năm 1769.
Một đặc điểm làm cho khu vực này trở nên độc đáo trên thế giới: chính tại nơi này tia nắng đầu tiên của buổi sáng chiếu tới mặt đất. Hiện tượng này là do vị trí kinh độ của vùng này và của thị trấn Gisborne (178 kinh độ Đông), kết hợp với đường phân chia múi giờ quốc tế và sự uốn cong của trái đất tại vĩ độ của Gisborne (38.4 vĩ độ Nam).
Núi Hikurangi, cao 1,753 mét, toạ lạc trên bờ biển về phía Bắc của Gisborne và nổi tiếng thế giới với tia nắng đầu tiên chiếu xuống vùng đất này. Một điểm lý thú nữa là bộ tộc Ngati Porou coi ngọn núi này là linh thiêng. Tia nắng đầu tiên được chiếu xuống một nơi mà hàng năm trên 22000 giờ nắng, làm cho nơi này trở thành một nơi có nhiều nắng nhất New Zealand.
Khu vực Gisborne, bao phủ phần lớn bán đảo Mũi Đông, kéo dài từ vùng bờ biển ở dãy núi Raukumara về phía Bắc tới Lottin Point, về phía Nam tới dãy núi Wharerata. So với những nơi khác, tỉ lệ người Maori ở đây cao, đã góp phần thêm cho sự đa dạng hấp dẫn về đời sống văn hoá và lịch sử tại đây.
Một điểm tinh tuý của Mũi Đông là dãy núi Raukumara, là một trong số ít những nơi của Đảo Bắc có diện tích rộng lớn với những vùng quê xa xôi và còn nguyên sơ, và những địa hình lởm chởm với hầu hết là rừng nguyên sinh.
Hikurangi, ngọn núi cao nhất trong số những núi không phun lửa ở Đảo Bắc, là một điểm nổi bật nhất về địa hình tại vùng bán đảo này. Cùng với các ngọn núi Honokawa, Aorangi, Wharekia và Taitai, nó tạo thành một dãy núi ngoạn mục. Những con còn sót lại của chim moa khổng lồ được tìm thấy tại chân của ngọn núi này.
Napier
Vào ngày 3 tháng 2 năm 1931, thành phố Napier đã biến mất trên mặt đất. Một trận động đất đo được 7,8 Richter độ đã san bằng thành phố này cùng với thị trấn Hastings kế đó. Có 258 người đã thiệt mạng trong thiên tai này.
Tuy nhiên Napier từ lâu đã vực dậy để trở thành một thành phố thịnh vượng trong thập kỷ 1990. Cả khu vực chung quanh vịnh Hawke đã tiến triển thành một trung tâm có triển vọng của cả nước. Kết quả này đặc biệt nhờ vào khí hậu điển hình của khu vực này, nơi thời gian mặt trời chiếu sáng là điều độ hơn bất kì chỗ nào trên đảo. Nhờ đó trái cây và các loại rau mọc xanh tốt. Hàng năm có trên 20,000 tấn nho được thu hoạch trên giàn, sau đó được chế biến tại 17 lò rượu nổi tiếng để thành những loại rượu vang ngon nhất của New Zealand.
Waikato
Waikato nằm ở phía nam Auckland và bán đảo Coromandel. Trái với Coromandel, đây là một khu vực gồm những vùng đồng bằng rộng lớn và phì nhiêu, có những cánh đồng không những màu mỡ nhất New Zealand mà còn nhất cả trên thế giới. Mặc dù hầu như nổi tiếng với cánh đồng chăn nuôi bò sữa với năng suất cao, vùng này trong những năm gần đây còn trở nên quan trọng với nghề làm vườn. Trung tâm của khu vực này là Hamilton, nằm trên bờ sông Waikato, với chiều dài 425km, là con sông dài nhất của New Zealand.
Wanganui
Thành phố Wanganui có tầm quan trọng nổi bật nhờ con sông cùng tên với nó. Sông Wanganui chảy vào biển Tasman và từ trước đến nay vẫn là một trong những phương tiện giao thông quan trọng nhất để đi về phía Bắc của đảo. Không có gì đáng ngạc nhiên khi những cuộc xung đột giữa các bộ tộc của người Maori và người Pakeha trong những năm định cư đầu tiên đã xảy ra thường xuyên tại đây. Những trận chiến đó nay đã đi vào lịch sử và chỉ được ghi dấu bằng những bộ sưu tập nghệ thuật Maori được trưng bài tại Bảo tàng Khu vực Wanganui, toạ lạc tại công viên Queen.
Phần lớn nước sông ở vùng thượng lưu đã được chuyển đổi thành điện năng nhưng điều này không làm ảnh hưởng đến nét quyến rũ của Wanganui. Ở đoạn đầu, dòng sông rất rộng và chạy điều hoà, nhưng sau đó đột ngột thay đổi và chảy xiết qua vùng Maori, nơi ngày nay đã được thành lập thành Công viên Quốc gia Wanganui. Đi qua đây, người ta sẽ được nghe những bản nhạc thiên nhiên, là tiếng hót của hàng ngàn con chim sống trong những vùng cây rậm rạp trên bờ sông dốc đứng.